“Khám phá nội tâm và phát triển nội lực đôi khi chỉ đơn giản là được dừng lại và quan sát nó thật tỉ mỉ, thấu suốt.”
Có nên thẳng thắn với đồng nghiệp?
Em nhận được một email. Bạn đó muốn chia sẻ với mình về một vấn đề trong công việc. Là khi mà bạn đó làm chung Team với một đồng nghiệp, thì bạn đồng nghiệp kia sẽ luôn nhận công lao của bạn đó. Giống như là cái dự án vừa rồi, bạn đó là người làm chính, nhưng mà khi họp xét, thì bạn đồng nghiệp kia lại kể như kiểu là bạn đó làm tất cả. Và mọi người nghĩ là đồng nghiệp kia làm tất cả. Nên là bạn này tức giận, nhưng mà không biết có nên nói ra không. Vì nhiều lúc sợ ảnh hưởng tới mối quan hệ, nếu như mà mình nói thì có khi bị ghét. Nhưng mà nếu không nói thì cảm thấy mình bị lợi dụng, với lại cảm thấy mình bị cướp công. Nên là cảm thấy trong lòng rất là bức xúc. Bạn đó hỏi mình là: có nên nói ra không?
Đầu tiên là chị rất đồng cảm với cảm xúc hiện tại của bạn. Việc mình băn khoăn nói hay không nói, và ý thức được những hệ quả của việc nói ra sẽ như nào là điều rất đáng quý.
Với câu hỏi có nói hay không, thì chị nghĩ là nên nói. Nếu trong lòng mình không có vướng bận gì với chuyện đó, hoặc mình có thể làm việc mà không cần ghi nhận, mình chấp nhận được chuyện đó, thì mình hoàn toàn có thể lựa chọn im lặng và thoải mái. Tuy nhiên, nếu mình đã có những cảm xúc tức giận và băn khoăn như này, thì mình nên nói ra. Đó là sự công bằng và tôn trọng với chính bản thân mình.
Điều khiến bạn băn khoăn là nên nói ra như nào, để mình vẫn có thể nhận được sự ghi nhận đúng, mà vẫn giữ được hài hoà các mối quan hệ đồng nghiệp.
Vậy với bạn cảm xúc tức giận có ý nghĩa gì? Và sự băn khoăn này có ý nghĩa gì?
Nếu hồi lại một lần chị đã từng ở trạng thái này. Chị đã tức giận cho sự chính trực. Dù là mối quan hệ đồng nghiệp hay bất cứ mối quan hệ nào khác. Cái gì, của ai nên được rõ ràng. Dù ý thức rất rõ mọi kết quả có được của tập thể, đều góp phần qua lại của mỗi người. Nhờ bạn làm tốt phần bạn, mà phần mình nỗ lực có được kết quả tốt hơn. Và cũng ngược lại. Mình muốn thấy cái đúng.
Còn băn khoăn là ở việc mình tôn trọng nhu cầu mong muốn của mình bao nhiêu, và mong muốn của người khác bao nhiêu. Nhu cầu được ghi nhận, được bày tỏ của bản thân là nhu cầu đúng đắn. Nó không chỉ là sự ghi nhận từ bên ngoài, mà cũng là sự tự ghi nhận cho chính bản thân mình. Khi mình bày tỏ, việc một phần nào đó không như ý của người khác, đó là đương nhiên. Giống như việc người hàng xóm thường hái xoài nhà mình qua bờ rào giáp ranh. Và giờ mình xây cái rào đó cao lên, nếu họ muốn hái xoài, cần qua gõ cửa chính và được sự đồng ý của mình. 
Việc này giống như việc thiết lập một ranh giới mới. Đảm bảo nguyên tắc tôn trọng, và tự bảo vệ mình.
Nếu là chị, chị sẽ quan sát thêm. Có thể hành động của bạn là vô tình, nhưng nếu chuyện này lặp lại 2- 3 lần. Chị sẽ gọi bạn đồng nghiệp ra nói chuyện riêng và cùng tìm giải pháp. Hoặc khi mà mình cảm thấy khó nói chuyện trực tiếp hoặc mình không giữ được cảm xúc bình tĩnh thì có thể gửi tin nhắn, một cách thiện chí.
Nếu vấn đề vẫn không được giải quyết sau đó, chị sẽ phản hồi công khai trong cuộc họp chung với Team. Chị tin là một văn hoá làm việc minh bạch, sẽ luôn được chào đón nơi công sở.

Còn nếu xấu nhất khi mọi chuyện đã được bày ra, mà mọi thứ vẫn như cũ. Chị sẽ chọn chính trực. Chọn tôn trọng bản thân.
Vì mình xứng đáng!
