Cát Tường
Hiểu mình, là niềm tin lớn nhất giúp bạn
tự do phát triển bản thân.
Nếu như mình của nhiều năm trước đọc được câu hỏi này, có lẽ sẽ cười tủm tỉm và lắc đầu: Vậy mà cũng hỏi, làm gì có ai không yêu bản thân mình?
Đúng vậy, chấp nhận và yêu thương bản thân tưởng chừng là một lẽ đương nhiên. Mọi người hay đùa rằng: “Mình không vì mình, trời tru đất diệt”, mỗi ngày tôi vẫn lo cho bản thân ăn uống, ngủ nghỉ, vui vẻ qua ngày, vậy thì làm gì có chuyện tôi không yêu chính mình?
Nhưng rồi, có một ngày mình chợt dừng lại và tự hỏi: Liệu việc đáp ứng đủ những nhu cầu cơ bản để “tồn tại” có thật sự là yêu thương bản thân một cách trọn vẹn không?
Mình nghĩ, bất kỳ ai cũng từng có cảm giác thất vọng, tự ti hoặc chán nản về chính mình. Những cảm giác ấy không xa lạ, nó len lỏi vào vô vàn tình huống quen thuộc trong đời sống hằng ngày.
Chẳng hạn như khi bạn đã cố gắng hết sức học tập nhưng kết quả thi cử vẫn không như mong đợi, bạn thấy mình kém cỏi.Hay khi xảy ra xung đột, mâu thuẫn với người thân, bạn bè, bạn bắt đầu nghi ngờ về khả năng giao tiếp của mình.
Có một thời gian, bạn liên tục bị từ chối khi đi phỏng vấn xin việc, bạn ngày càng mất lòng tin vào bản thân, bắt đầu tự ti và hoài nghi về giá trị của mình.Vào một ngày bình thường, bạn lướt mạng xã hội, nhìn thấy một hình mẫu “hoàn hảo” nào đó, bạn bỗng thấy chạnh lòng về ngoại hình và cuộc sống của mình.
Một người mà bạn cực kỳ thích từ chối bạn, bạn liên tục tự vấn bản thân, liệu có phải mình chưa đủ tốt.
Những lúc như vậy, bạn làm gì? Hay đúng hơn là, những suy nghĩ và cảm xúc ấy có còn ở lại trong bạn không?
Rất nhiều người trong chúng ta thường mang theo cảm giác tự trách và thất vọng về bản thân trong một thời gian dài. Mình cũng vậy.
Có những điều đã qua nhiều năm, nhưng khi nhớ lại vẫn thấy chua xót và trách mình vì “đã không làm tốt hơn”. Nhưng bạn có từng nghĩ rằng, có thể lúc đó, bạn đã thật sự làm tốt nhất trong khả năng của mình rồi không?
Chúng ta vẫn thường dễ dàng đồng cảm với người khác nhưng lại rất khắt khe với chính mình. Khi bạn của mình vấp ngã, mình an ủi rằng: “Hong sao hong sao, mày đã cố gắng lắm rồi!” Nhưng khi chính mình thất bại, lại tự trách móc: “Tại sao lại tệ như vậy?”
Chấp nhận và yêu thương bản thân chưa bao giờ là điều dễ dàng. Đó không chỉ là việc tận hưởng niềm vui, mà còn là học cách chấp nhận những khuyết điểm, tha thứ cho những sai lầm, và thấu hiểu chính mình nhiều hơn.

Có lẽ yêu thương bản thân không có nghĩa là luôn cảm thấy hoàn hảo hay hài lòng với mọi thứ về mình, mà là dần học cách dịu dàng hơn với chính mình mỗi ngày. Thay vì trách móc, hãy thử nói với chính mình: “Không sao đâu, mình đã làm tốt nhất có thể rồi!” Và dù hôm nay có thế nào đi nữa, mình vẫn xứng đáng được yêu thương.
Hiểu mình, là niềm tin lớn nhất giúp bạn tự do phát triển bản thân.
Cát Tường