“Khám phá nội tâm và phát triển nội lực đôi khi chỉ đơn giản là được dừng lại và quan sát nó thật tỉ mỉ, thấu suốt.”
Thói quen trì hoãn
Chị nghĩ sao về thói quen trì hoãn? Như là mọi việc cứ để tới phút cuối mới làm. Nhiều khi biết là công việc đó rất quan trọng, và tuần sau mình phải có một buổi thuyết trình. Nhưng mà lúc chuẩn bị thì mình cứ thấy còn nhiều thời gian. Mình lướt TikTok, mình coi phim, mình làm tất cả mọi thứ…Tới khi mà bắt đầu làm bài thì nó đã là tối khuya rồi và làm không kịp. Xong rồi mình lại bắt đầu hối hận: “Sao mình không làm từ sớm, để nước tới chân mới nhảy.” Và chuyện này cứ lặp đi lặp lại như vậy. Chị nghĩ là sự trì hoãn này, mình có thể thay đổi được không?
Trì hoãn có thể thay đổi được. Và thói quen trì hoãn cũng vậy. Tuy nhiên mình kì vọng thay đổi nó như thế nào? Là từ 10 lần còn 8 lần, còn 2-3 lần hay là không còn bất cứ một sự trì hoãn nào xuất hiện trong cuộc sống của mình hay sao?
Thực tế, nếu mỗi người đều không hoàn hảo trên mọi phương diện, thì chắc chắn mỗi người đều có trì hoãn. Trì hoãn có khi mang thông điệp rằng việc đó đối với mình, không chắc là việc quan trọng, không hẳn là việc ưu tiên, cũng không phải điều mình mong muốn quá nhiều, là việc mà mình không thích làm, hoặc là sự thoải mái ở hiện tại quá dễ chịu, khiến mình không muốn rời…
Chỉ là mình nên hiểu rõ điều gì khiến mình trì hoãn, như vậy có thể việc mình đối diện và vượt qua trì hoãn sẽ chủ động và tích cực hơn, giải pháp, cách đối trị của mình cũng sẽ phù hợp hơn.
Thường thì mỗi buổi chiều, trước khi bước xuống để đi bộ, là một điều rất khó khăn với chị. Vì thật lòng mình ko thích vận động, đi bộ không tạo ra cái “sướng” ngay lập tức. Chỉ là vận động tốt cho sức khoẻ, mình cũng cảm thấy thư giãn hơn trong lúc đi bộ, nên mình ráng duy trì. Đang lúc xem dở một tập phim, ngay thoải mái ngồi nghe nhạc, …thậm chí chẳng làm gì, mình cũng không có động lực nào để bước xuống. Những lúc như vậy, chị chỉ có cách là mình nhận diện được, hiểu được lí do và cố gắng vượt qua. Cũng có lúc vượt qua được, có lúc không.
Vậy nên công thức là: Khi vượt qua cái “thoải mái tức thì” này, tới một cái không thoải mái khác, mình sẽ có được một cái thoải mái rộng lớn hơn.

Điều này có nghĩa là, mình cũng không cần phải lúc nào cũng chọn rộng lớn, mình có thể chọn thoải mái tức thì. Chỉ cần mình chủ động chọn, thì bất cứ lựa chọn nào cũng là đúng đắn. Thứ không nên có nhất, khi mình nhìn mình đó là sự tự trách và hối hận, mà không mang ý nghĩa cho sự thay đổi. Có những lúc mình ham muốn sự thoải mái ngay lập tức. Nhưng cũng có lúc mình đã rất nỗ lực để vượt qua nó. Thứ thật sự mình muốn khi nhìn lại, là một điều gì đó hữu ích, một góc nhìn mới, hoặc một hành động khác đi.
Cuộc đời sẽ còn gì thú vị, khi mọi phút giây mình đều làm đúng?
